Dập cực hăng với con ghệ trẻ lồn dâm

đẹp quá, Chín có sướng không? Chết, nghe không được nên bà đặt tên nó là Chín. Nó ăn đã quen, nhịn không quen, con Sống bắt đầu chiều chiều son phấn lạng vòng vòng kiếm thằng khác. Thằng Út cứ vờn con Chín như mèo vờn chuột, mãi cho đến khi hai mép lồn con nhỏ đã ướt đẫm dục tình nó mới đưa đầu con cu đang cương cứng mà kéo rà từ dưới đít con Chín lên tới mòng đốc rồi lại kéo trở xuống, khiến người con Chín cứ dợn lên như sóng biển. Trời chạng vạng tối thì thúng mía của con Chín và thằng Út cũng vừa bán hết. Cánh cửa vừa khép lại là bao nhiêu thương nhớ, háo hức trong lòng hai đứa tuôn trào. Không ngờ dân chúng ở cái xóm nghèo dọc bờ sông Mỹ Thuận sùng bái; coi ông như một đấng cứu nhân độ thế được trời biệt phái xuống để giúp đỡ dân lành lỡ mang bệnh lậu. Con nhỏ ngại ngùng trả lại nhưng thằng Út dứt khoát bỏ đi, không cho con Chín có cơ hội trả lại tiền cho nó. Chính mắt nó đã từng thấy con Sống dẫn bồ về nhà bao nhiêu lần, nhưng nó là em, nó không có quyền ngang nhiên như vậy.